Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ | Nguồn gốc & Ý nghĩa

Đánh giá:
(5 ★ trên 2 đánh giá)

“Hữu duyên thiên lývô duyên đối diện bất tương phùng” chắc hẳn bạn đã nghe qua hai câu thơ này nhiều lần qua các bộ phim cổ trang kiếm hiệp rồi đúng không nào? Nhưng bạn đã thực sự hiểu ý nghĩa của từng vế “hữu duyên thiên lý năng tương ngộ” và “vô duyên đối diện bất tương phùng” chưa? Nếu chưa, hãy cùng chúng tôi tìm hiểu ngay bây giờ nhé!

CÁCH VIẾT VÀ PHIÊN ÂM HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ

Câu thơ: "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng" tiếng Trung.

Tiếng Hán: 有缘千里能相遇,无缘对面不相逢.

Phiên âm: Yǒuyuán qiānlǐ néng xiāngyù, wúyuán duìmiàn bù xiāngféng.

Phân tích từng thành phần ngữ nghĩa câu:

Nghĩa cả câu được hiểu là:

“ Có duyên ngàn dặm xa vẫn gặp

Không duyên đối diện vẫn cách lòng”

>>> Tham khảo:

HỮU DUYÊN THIÊN LÝ LÀ GÌ?

Hữu duyên là gì? Hữu là có, duyên là duyên phận nên "Hữu duyên thiên lý" là một câu nói dùng để chỉ hai người có duyên phận với nhau, cho dù xa cách nhau nhưng bao nhiêu rồi sẽ gặp nhau và quay về bên nhau.

Chữ duyên trong câu thơ được hiểu theo nhiều nghĩa khác nhau:

  1. Duyên hiểu là một sự sắp đặt nào đó của số phận như duyên vợ chồng, duyên bạn bè, duyên tình yêu, duyên crush, duyên kẻ thù,...đúng như quan điểm triết học hoặc tôn giáo.
  2. Duyên được ẩn dụ những việc đã làm trong quá khứ hoặc hiện tại, dù xấu hay tốt thì bạn luôn nhận lấy những hậu hoặc hệ quả của việc đó trong hiện tại và tương lai. Được hiểu là những biểu hiện hằng ngày, những hành vi cư xử, những suy nghĩ hằng ngày khiến cho bạn sẽ gặp được những việc đương nhiên phải gặp.

Hữu duyên vô phận là hai người tuy có duyên nhưng không có phận, không đi đến kết thúc viên mãn cho cả hai.

Ý NGHĨA HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ VÔ DUYÊN ĐỐI DIỆN BẤT TƯƠNG PHÙNG

“Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ

Vô duyên đối diện bất tương phùng”

Câu thơ được đúc kết và lưu truyền từ đời này sang đời khác như điều hiển nhiên của cuộc đời này. Con người sống trên nhân gian dường như được an bài sẵn và đến một thời điểm nhất định nào sẽ ai, sự tình gì đều đã được định sẵn. Có duyên với nhau thì dù cách xa nghìn dặm cũng có thể gặp nhau, không có duyên với nhau thì đối diện cũng cảm thấy xa cách.

Duyên phận thật kỳ lạ, không ai có thể thực sự hiểu về chúng. Có thể là chỉ vô tình quen biết nhau nhưng lại thấu hiểu được nhau. Đáng lí ra có thể hòa hợp với nhau nhưng cảm thấy lòng xa cách. Chẳng theo đuổi thì lại có, bỏ tâm cố gắng tìm kiếm mà chẳng thành.

Tóm lại: Mọi sự tùy duyên, điều gì qua thì hãy buông bỏ bở tâm hồn bình thản, quý trọng hiện tại mới là cách sống thoải mái và trân trọng quảng đời của bản thân, đừng nên cố gắng níu kéo những thứ không thuộc về mình thì tâm can chỉ thêm dằng xé, đau khổ mà thôi.

Bài viết liên quan

NGUỒN GỐC HAI CÂU THƠ CÓ TỪ ĐÂU?

Bạn có bao giờ hỏi “ Hai câu thơ này có từ đâu không?” Chuyện kể rằng, ngày xưa ở một phủ thuộc tỉnh Triết Giang, có một viên ngoại giàu có. Vợ mất sớm, để lại cho ông một cô gái xinh đẹp. Đến tuổi xuân hồng, cô gái rất xinh đẹp có tài sắc, cầm kỳ, thi, họa,…đến tuổi lấy chồng. Cuộc thi kém chồng vì thế được mở ra. Kết quả có ba chàng trai lọt vào vòng cuối cùng.

Ba chàng trai có thế mạnh không ai sánh bằng. Chàng trai thứ nhất là thư sinh áo vải, viết chữ nhanh như gió mà đẹp như rồng bay phượng múa. Chàng trai thứ hai có sức khỏe vô địch, đôi chân chạy ngàn dặm không mỏi. Chàng trai thứ ba bắn cung cực giỏi, bách trúng, bách thắng.

Ba chàng trai đều hết sức tài giỏi làm viên ngoại băn khoăn không biết làm cách nào. Vì vậy, ông ra đề tài để họ thử sức. Chằng thư sinh phải viết 3000 bài thơ lên giấy hoa tiên không được trùng ý. Chàng lực sĩ phải chạy đến thành Trường An mượn trống mang về. Chàng trai còn lại cần bắn rụng số lá trên cây ngô đồng. Ai hoàn thành phần thi trước sẽ được cưới con gái ông.

Bên cạnh bàn bút nghiên cho chàng thi sĩ, giai nhân đang e ấp thêu gối rộng phượng mừng ngày vu quy. Chàng trai cắm cúi viết, từng tờ giấy bay xuống sân như hoa rơi bướm lượn. Khi trời đã quá trưa, nhiệm vụ của chàng không còn nhiều. Nhân tiện lúc người đẹp chỉ tay ngâm thơ:

Ung dung trời đã xế trưa

Thơ ba ngàn bản cũng vừa viết xong

Ngoài kia xa dấu bụi hồng

Bên hiên cành lá ngô đồng chưa vơi

Dấu yêu nhẹ mỉm môi cười

Ta nghe đồng vọng một lời phu thê!

Hai người khi nói vài câu đã tâm đầu ý hợp, tình như tri kỷ. Nhưng chưa kịp vui mừng chàng trai đã nghe thấy tiếng trống Trường An vọng về. Trời đất như suy sụp trước mắt, chàng chỉ trách mình khinh địch, làm mất mối lương duyên. Cô gái lòng đau buồn, tạm biệt chàng:

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ

Vô duyên diện kiến bất tương phùng

Ẩm thị ngã trà hoàn ngã trản

Tràng An chi cổ dĩ bồng bồng.

Nguồn gốc của câu thơ được xuất phát từ hoàn cảnh như thế này, nhân duyên giữa 4 người.

HỮU DUYÊN THIÊN LÝ THỂ HIỆN TRONG CUỘC SỐNG NGÀY NAY

“ Hữu duyên thiên lývô duyên đối diện bất tương phùng” chỉ mối nhân duyên, quan hệ của hai người. Nếu hai người có duyên, dù ngàn dặm xa cách, muôn vàn cách trở có thể cảm nhận, đồng cảm lẫn nhau. Ngược lại, nếu hai người ấy vô duyên, vô phận thì có đứng mặt nhau cũng không thể hiểu và cảm nhận được tình cảm từ đối phương.

Hai câu thơ khuyên người dùng đừng nên miễn cưỡng chuyện tình cảm, hãy thuận theo tự nhiên. Nếu hai người có duyên có nợ chắc chắn sẽ trùng phùng, gặp gỡ. Nếu như, người ấy không thuộc về mình, dù có nếu kéo hay làm gì cũng không thay đổi lòng người. Đôi khi, lựa chọn buông bỏ không ép buộc bản thân để cuộc sống nhẹ nhàng, thư thái.

KẾT LUẬN

Tới đây, bạn đã hiểu rõ được nghĩa của hai câu thơ này rồi đúng không nào? Việc miễn cưỡng cầu duyên là không nên, có duyên ắt sẽ gặp, mọi thứ hãy để thuận theo tự nhiên. Mọi sự trên đời đều có lúc thăng trầm, bay bổng khi tĩnh lặng. Hy vọng, bài viết mang lại nhiều giá trị thông tin hữu ích cho bạn.